Điều khiến tôi có chút buồn buồn đó là mưa quá, trời toàn mây mù, tôi không nhìn thấy bất cứ gì từ đỉnh Putaleng, có lẽ đỉnh núi này muốn tôi quay lại lần nữa chăng?
10:30 chúng tôi quay trở lại lán thu dọn đồ đạc, ăn trưa và xuống núi. Ban đầu chúng tôi dự tính đi về theo hướng Tả Lèng nhưng theo Atrang thì không nên về theo hướng đó vì nước suối rất lớn và hơn nữa trên đường về không có lán trại nếu không đi nhanh sẽ không có chỗ ngủ đêm, thế là chúng tôi quay về theo hướng xuất phát, và lúc quay về còn khổ cực hơn lúc leo vì dốc thẳng đứng mà đi xuống thì vô cùng đau đầu gối, có thành viên trong đoàn bị trẹo trân, cá nhân tôi thì đầu gối nó muốn rời ra, bước đi những bước cực nhọc và đau buốt, trên đường về tôi không thể nhớ mình vồ đc mấy trăm con ếch, nhiều chỗ đi bằng mông chứ không phải chân. 6pm chúng tôi quay lại được cái lán trại bên suối, mừng khôn xiết nhưng cả đoàn phải ngủ lại thêm một đêm ở trong rừng vì trời quá tối không thể đi thêm được nữa.
Đêm đó Quây (chị gái Trang) đãi chúng tôi một bữa măng trúc nấu theo kiểu của người Dao, chao ôi nó ngon vô cùng ngon, cả đoàn húp xì xụp nhìn vừa đáng yêu vừa tội nghiệp. Chúng tôi vừa ăn vừa buồn cười vì nghĩ ngày đầu tiên không ăn trưa nên mới dư đồ ăn cho bữa tối này, nếu lúc đi mà ăn trưa thì buổi tối phát sinh coi như cả đoàn đói...
CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO...ĐẤT NƯỚC MÌNH ĐẸP LẮM, NÊN ĐI...NÊN TẬN HƯỞNG...
Sáng sớm hôm sau còn chút gạo và cơm nguội, chị gái của Atrang nấu cháo hết cho cả đoàn ăn cầm hơi để lội suối về bản Phô. Bữa cháo cuối cùng vừa buồn cười vừa đáng nhớ, vừa ăn chúng tôi vừa bàn các phương án đối phó với nước suối và cứ nếu thế này thế kia thì sẽ xử lý thế nào...nói chung là cứ thì là thế là suốt, nghe rôm rả lắm, tôi thì vì quá lạc quan nên sau khi ra nhìn nước suối đã hiên ngang phán rằng "nước thế này đi tốt" và bị mắng vì cái tội quá lạc quan ))
"Bữa cháo cuối cùng"
"Bữa cháo cuối cùng"
Và sự thật thì nước suối dâng cao nhưng đúng như dự đoán của tôi thì đoàn vẫn đi được, thú thực hồi bé tôi sống ở Tây nguyên, trước nhà tôi là một con suối rất lớn nên tôi có chút kinh nghiệm hiểu biết về suối và lội suối mùa nước lũ không phải quá khó khăn đối với tôi, nhưng đối với người trong đoàn thì đó lại là trải nghiệm mới rất nguy hiểm vì chỉ cần sơ xuất là bị trượt té đập đầu vào đá tảng ngay.
Chúng tôi trở về bản Phô đúng ngày 2/9, trên đường gặp rất nhiều bạn trẻ rất háo hức trên đường chinh phục Putaleng, chúng tôi không quên chúc các bạn một chuyến đi mỹ mãn.
Nếu bạn có ý định chinh phục Putaleng thì hãy liên hệ với ATrang , bạn ấy sẽ giúp các bạn có một chuyến trải nghiệm tuyệt vời. Hãy vác ba lô lên và đi thôi!!!
Nguồn: Phong Le