Con đường chúng ta đi....
Là cả ngàn câu truyện để kể ....
Buồn, vui, sướng, khổ ....
Con đường ấy chúng ta bước ....
Là những đêm trắng ko ngủ ....
Là ngước mắt nhìn nóc lều lập loè ánh chớp....
Là tiếng mưa, tiếng sấm đập vào vách lều ....
Là tấm bạt che chắn khắp mọi nơi ....
Là giọt mưa, con nước tràn vào lều ....
Là những túi ngủ chia 3 chia 4 ....
Là tiếng gọi nhau í ới mỗi bình minh ....
Là tiếng giục ae thức giấc, gọi porter uống viên thuốc bổ ....
Là tiếng cười đùa, sự sẻ chia nơi bếp hồng....
Là giật mình hốt hoảng, con rắn dưới chân....
Là nhành Lan, hoa Đỗ Quyên mọc trắng rừng...
Con đường ấy gian nan lắm nhưng chẳng thiếu những tiếng cười....
Nó đơn giản chỉ là "100m" ....
Bạn ko biết đc đâu nếu bạn ko bước....
Cuộc sống ngắn lắm .... Tận hưởng đi !!!!!